Khi em khoác lên người bộ quân phục màu xanh
Anh chẳng nhận ra đâu cô bé thường vẫn gặp
Bớt một chút mơ màng ưu tư trong đáy mắt
Chỉ khoé miệng nghịch ngầm vẫn là của em anh
Ký túc chiều nay, em đi giữa màu xanh
Duyên dáng, nhẹ nhàng, bình yên, bé bỏng
Rặng nhãn xoà tay níu bước em âu yếm
Áo xanh em nhoà lẫn với xanh cây
Đôi mắt đen tròn dưới vành mũ con trai
Sao cứ nheo nheo nhìn anh mà chẳng nói?
Tay đút túi, khoé môi hồng mím lại
Giấu một nụ cười rất tinh nghịch bên trong
Anh cứ muốn ngắm hoài gương mặt xinh quen
Bỗng rắn rỏi mà dễ thương kỳ lạ
Giọt mồ hôi em lăn dưới cái nắng thao trường dễ sợ
Đọng lại lòng anh vị mặn đến cồn cào
Anh muốn làm ngọn gió thổi trên cao
Dồn lại mây che cho em chút nắng
Làm se giọt mồ hôi nhoè mắt em ngắm bắn
Đỡ cho em khẩu súng nặng tay mềm
Anh muốn gọi ngàn lần: Cô bộ đội của anh!
Yêu vô cùng màu áo xanh em mặc
Thanh thản, bình yên đi trong chiều ký túc
Nhuốm xanh màu bao cặp mắt nhìn theo
Ơi khoé miệng nghịch ngầm chưa nhìn đã muốn yêu
Cứ mọng đỏ cháy lòng anh nỗi nhớ
Anh cứ sợ, dù biết rằng vô lý:
Tập quân sự xong rồi, em còn mặc áo xanh?
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.
*Please ask for permission before copying this.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét