Chênh vênh một mảnh trăng suông
Có treo hết những nỗi buồn thế nhân?
Nửa đời, thấm mỏi bàn chân
Mới hay mặt đất ngỡ gần hóa xa
Nhẹ rơi chiếc lá hiên nhà
Ngửa bàn tay, thấy trời xa bỗng gần
Trăng suông. Suông bóng bao lần
Tình suông nửa gánh hồng trần. Đợi anh...
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.
*Please ask for permission before copying this.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét