Có lẽ nào
Bất chợt thế mà nồng nàn đến thế?
Anh mãnh liệt, nguyên sơ như cây cỏ
Em cồn cào, thăm thẳm những phù sa
Như tự bao giờ, như Tạo hoá sinh ra
Cây đã xanh trên mỡ màu đất khát
Chẳng đợi bàn tay ươm trồng, gieo hạt
Chẳng đợi xuân sang cho chim én bay về
Như Âm - Dương muôn thuở vẫn giao hoà
Sẽ cứ đến những điều phải đến
Sẽ cứ chín trong vườn thiêng trái cấm
Cho lứa đôi nào cũng khao khát mê say
Xin hãy yêu trọn vẹn mỗi tháng ngày
Dẫu thương mến có thể rồi sẽ khác
Nhưng khi yêu, ta hoàn toàn thành thực
Với đam mê từ chính trái tim mình
Hãy đưa tay cho em nắm tay anh
Bất chợt đấy mà nồng nàn lắm đấy
Trái cấm chín trong vườn thiêng chờ đợi
Nếm đi anh, mật ngọt của riêng mình...
Author: Hoa Lily- Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.
*Please ask for permission before copying this.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét