(Kính tặng mẹ chồng tôi)
Đã lâu rồi con chưa về thăm quê
Ký ức cũ ngủ vùi trong rơm rạ
Chúng con xa quê, đón mẹ lên thành phố
Gian nhà tranh xưa cũ không còn
Chúng con mải lo toan, bận rộn sớm hôm
Các cháu miệt mài theo học cùng chúng bạn
Một mình mẹ trong căn nhà quạnh vắng
Lụi cụi dọn - lau, lau - dọn ngày ngày
Các cháu miệt mài theo học cùng chúng bạn
Một mình mẹ trong căn nhà quạnh vắng
Lụi cụi dọn - lau, lau - dọn ngày ngày
Hai bữa cơm, mẹ chăm chút vơi đầy
Chẳng mấy bữa cả gia đình đông đủ
Mẹ ngồi xuống, đứng lên, ba bốn lần lấy đũa
Xót xa thương người thành phố nhọc nhằn...
Chẳng mấy bữa cả gia đình đông đủ
Mẹ ngồi xuống, đứng lên, ba bốn lần lấy đũa
Xót xa thương người thành phố nhọc nhằn...
Nhịp sống gấp gáp trôi. Con nhiều lúc chẳng kịp nhìn
Chỉ loáng thoáng dáng mẹ còng mỗi sớm
Và mỗi lúc chiều về, mẹ loay hoay mở cổng
Thấy tóc mẹ già ngày một bạc thêm
Chỉ loáng thoáng dáng mẹ còng mỗi sớm
Và mỗi lúc chiều về, mẹ loay hoay mở cổng
Thấy tóc mẹ già ngày một bạc thêm
Bất chợt chiều nay, con thảng thốt giật mình
Bắt gặp mẹ ngồi - lưng còng bậc cửa
Bàn tay chai sần mân mê chiếc chổi rơm mòn cũ
Đôi mắt xa mờ, đùng đục nỗi niềm xưa
Bắt gặp mẹ ngồi - lưng còng bậc cửa
Bàn tay chai sần mân mê chiếc chổi rơm mòn cũ
Đôi mắt xa mờ, đùng đục nỗi niềm xưa
Có lẽ mẹ đang chạnh nhớ chốn quê
Một nắng hai sương, chân lấm bùn dầu dãi
Nhớ gốc chanh cằn, ổ gà con bới tãi
Rạ rơm vương bát cơm mới dẻo bùi
Một nắng hai sương, chân lấm bùn dầu dãi
Nhớ gốc chanh cằn, ổ gà con bới tãi
Rạ rơm vương bát cơm mới dẻo bùi
Nhớ bát nước chè đặc sánh niềm vui
Nồi khoai vùi quánh mật vàng ngọt lịm
Nhớ miếng trầu cay, tiếng chào mời ríu ran lối xóm
Tình nghĩa láng giềng ủ ấm giấc đêm đêm
Nồi khoai vùi quánh mật vàng ngọt lịm
Nhớ miếng trầu cay, tiếng chào mời ríu ran lối xóm
Tình nghĩa láng giềng ủ ấm giấc đêm đêm
Thành phố ồn ào, mẹ ở mãi chưa quen
Chẳng nhớ phố, nhớ đường, sợ xe đông, ngõ chật
Cứ quanh quẩn, bần thần trong căn nhà nhỏ hẹp
Chẳng biết làm gì giúp được cháu con?
Chẳng nhớ phố, nhớ đường, sợ xe đông, ngõ chật
Cứ quanh quẩn, bần thần trong căn nhà nhỏ hẹp
Chẳng biết làm gì giúp được cháu con?
Suốt cả cuộc đời quen vất vả, lo toan
Mẹ chẳng sống cho mình, chỉ nghĩ về người khác
Bưng bát cơm đầy, lo mùa sau giáp hạt
Dành dụm, chắt chiu từng vỏ hộp, mảnh bìa
Mẹ chẳng sống cho mình, chỉ nghĩ về người khác
Bưng bát cơm đầy, lo mùa sau giáp hạt
Dành dụm, chắt chiu từng vỏ hộp, mảnh bìa
Con xa xót một ngày, lỡ mẹ phải ra đi
Tính cả cuộc đời, được mấy ngày sung sướng?
Cha mất sớm, khi chồng con vừa tròn 5 tháng
Mẹ tần tảo, nhọc nhằn nuôi hai con lớn khôn
Tính cả cuộc đời, được mấy ngày sung sướng?
Cha mất sớm, khi chồng con vừa tròn 5 tháng
Mẹ tần tảo, nhọc nhằn nuôi hai con lớn khôn
Con biết nhiều khi chúng con sống chưa tròn
Vụng về phận làm con bao việc làm, lời nói
Xin mẹ hãy thứ tha những dại khờ, nông nổi
Bởi lòng mẹ vô cùng. Con biết lỗi, mẹ ơi!
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.
*Please ask for permission before copying this.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét