Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Những nỗi niềm không tên

(Khuyết danh)




1.
Một mình không em anh ra đồng cỏ

Một mình không em anh vào vườn hoa
Anh có thể một mình không em trên vạn lối
Anh có thể một mình không em ngả mình cạnh suối
Anh có thể một mình không em tự chiều đến tối
Nặng nề đếm bước đơn côi

Nhưng một mình không em

Anh chẳng thể làm gì hơn nữa

2.
Anh muốn em trả lại tim cho anh
Bởi tim em anh phải xa mãi mãi
Một khi em không muốn tặng tim mình
Sao muốn giữ tim anh lại?

Sao hai tim phải ở xa nhau
Chung lồng ngực mà không chung sống
Ôi tình yêu, sao nỡ bắt ta đau
Sao nỡ để ngực ta trống rỗng?

3.
Anh thân yêu đừng vò nát thư em
Hãy kiên nhẫn đọc đến cùng anh nhé
Em đã chán làm người xa lạ
Chán vật vờ trên bước đường anh
Đừng nghi ngờ, đừng giận, đừng buồn
Em là của anh, là người yêu anh đó
Không phải cô bé lọ lem, chẳng là công chúa
Em cũng không phải là tu sĩ nữa rồi
Em giản đơn mặc áo bạc màu
Em trong đời thường đi giày vẹt gót…
Nhưng vẫn như xưa, vòng tay riết chặt
Vẫn nỗi kinh hoàng trong đôi mắt mở to

Anh thân yêu đừng vò nát thư em
Đừng khóc vì sự dối lừa thánh thiện
Trong hành trang nghèo, chỉ giàu kỷ niệm
Tận đáy túi của mình, anh hãy giữ thư em

4.
Nếu đang đêm bạch dương
Lại đập vào cánh cửa
Thì đó chỉ nhắc anh
Nhớ em thêm lần nữa

Nếu mặt hồ lung linh
Mỉm cười cùng trăng sáng
Thì cốt để hình em
Không mờ theo năm tháng

Và dông tố qua đi
Và mặt trời lại dậy
Cũng chỉ để cho anh
Suốt đời yêu em đấy

Đêm có ngàn con mắt
Ngày chỉ một mà thôi
Trần gian này sẽ tắt
Nếu thiếu ánh mặt trời

Tâm thức ngàn con mắt
Trái tim một mà thôi
Ánh sáng đời lụi tắt
Khi tình yêu xa rời

5.
Trời mưa -Anh căng ô che đầu
Hết mưa -Ô lặng lẽ xếp vào, nhăn nhó
Bị anh vứt lên bàn hay đâu đó

Cũng thế, tình yêu là chiếc ô
Che cho người khác khô
Riêng mình bị ướt...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét