Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Anh của em ơi!



Anh của em ơi!
Em biết mình chẳng thể níu giữ nữa rồi
Khi em nhìn vào mắt anh sâu thẳm
Em không còn giữ được ngọn lửa chính em đã thắp

Không đâu lời oán trách
Dù anh ra đi, mang của em hạnh phúc theo mình.
Chút hi vọng vỡ tan thành đau nhức
Kỉ niệm trĩu ngực trời đêm...

Tình yêu ấy liệu có thể lãng quên
Em đánh rơi tim mình vào quá khứ
Chỉ xin anh một lần lời nhắn nhủ
Đừng làm đau khổ người đàn bà đến với đời anh sau em.
(ST)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét