Nơi em gặp và yêu anh, rừng bạch dương câm nín
Im lặng vô hồn dưới tuyết lạnh nước Nga...
Những đêm trắng có anh xua tan tất cả
Ấm áp lòng em mỗi độ xuân về.
Nhưng cuộc sống không chỉ giản đơn với những lời thề
Bao vất vả, ngược xuôi, khó khăn chồng chất
Những hoài niệm tình yêu còn hay mất?
Đau đớn vô cùng trong em là sự thật
Anh đã đổi thay.
Có thể hôm qua anh vẫn nhớ những ngày
Mùa đông dài lê thê dưới trời Âu băng giá
Nhưng hôm nay anh sẵn sàng quên đi tất cả
Đến cả MÙA THU VÀNG mà LÊVITAN miêu tả
Cũng chẳng gợi trong anh chút kỷ niệm thời xa xứ u hoài.
Giờ đây,
Em muốn nói với anh về một ngày mai
Một ngày mai không phải cho em mà cho tương lai con cái
Đã sống hơn nửa đời người, em đâu còn khờ dại
Câm nín vô hồn như rừng bạch dương dưới tuyết lạnh nước Nga...
(Khuyết danh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét