Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

Ngồi chơi với Biển



Chiều lên đỉnh núi xa mờ
Vớt mây về điểm câu thơ tặng người
Biển xanh
Sóng bạc
Trắng trời
Nghìn năm hát mãi những lời xuân xanh...

Chiều lên hòa nhạc đầu ghềnh
Rêu xanh đá phủ, chông chênh nỗi buồn
Khơi xa
Xa
Khuất cánh buồm
Nương dâu xanh biếc ngọn nguồn từ đâu?

Ngồi chơi với sóng bạc đầu
Muối giờ đã nhạt, gừng nào còn cay?

Lê Minh Vũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét