Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Người làm vườn




Người làm vườn - Bài thơ 31



Đôi mắt băn khoăn của em buồn
Đôi mắt em muốn nhìn sâu vào tâm tưởng của anh
Như trăng kia muốn lặn vào biển cả
Anh đã để cuộc đời anh trần trụi trước mắt em
Anh đã không giấu em một điều gì
Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh

Nếu đời anh chỉ là một viên ngọc
Anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh
Và xâu thành một chuỗi
Quàng vào cổ em

Nếu đời anh chỉ là một đóa hoa
Tròn trịa, dịu dàng và bé bỏng
Anh sẽ hái nó ra và đặt lên mái tóc em

Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó
Em là nữ hoàng của vương quốc đó
Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu!

Nếu trái tim anh chỉ là một phút giây lạc thú
Nó sẽ nở ra thành một nụ cười nhẹ nhõm
Và em thấu suốt rất nhanh

Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau
Nó sẽ tan ra thành lệ trong
Và lặng im phản chiếu niềm u uẩn

Nhưng em ơi, trái tim anh lại là Tình yêu
Nỗi vui sướng, khổ đau của nó là vô biên
Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó là trường cửu
Trái tim anh cũng gần em như chính đời em vây
Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu...

Trái tim anh là con chim quen sống cảnh hoang vu
Đã tìm được nơi mắt em khung trời của nó
Mắt em là cái nôi buổi sáng, là vương quốc của trời sao.
Tiếng hát của anh đã lạc xuống chiều sâu của đôi mắt ấy.

Hãy để anh bay lượn
Trên khung trời này rộng rãi, cô đơn
Hãy để anh xuyên thẳng tầng mây
Và tung cánh bay lên trong ánh mặt trời...

Tagor

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét