Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Đoản khúc cho anh












Đoản khúc cho anh 

Em khai hoang những luống cày trên ngực anh bằng mười đầu ngón tay khát khao mùa gặt hái, để gieo trồng những hạt yêu thương, những hờn giận, buồn vui, hạnh phúc, đắng cay em đã trải.
Em gom hết mật ngọt các loài hoa bằng đôi môi mềm đắm say tình ái, mang về cho anh những hương vị ngát thơm tươi mát cuộc đời.
Em ca hát líu lo như những chú chim trời, khát vọng khoảng cao xanh tự do vẫy vùng đôi cánh
Em bày quả, bày hoa, bày rượu, ủ hương trên môi anh thành bữa tiệc yêu thương, kỷ niệm ngày chúng mình gặp nhau - một ngày rất gần mà xa xa lắm, ngày định mệnh trao anh cho em với nụ hôn ấm nắng dưới sao trời.
Của em, cánh đồng trẻ mỡ màu bát ngát xanh tươi, vồng ngực anh thơm cồn cào đất đai sâu thẳm.
Của em, tiếng anh nói dịu dàng, vòng tay anh âu yếm, và ánh mắt đốt thiêu em tan chảy những nồng nàn.
Mười ngón tay em chăm chỉ làm nên mùa gặt hái óng vàng, trên cánh đồng anh mình em biết xới vun nâng niu từng trái ngọt.
Nhé anh, những giọt mồ hôi nhọc nhằn mặn chát, những nếp nhăn đắng cay ngột ngạt, hãy dịu đi cơn khát hư vinh. Cuộc đời này nhiều lắm bão dông, khoảng trời của riêng ta là chốn nương náu bình yên, hồng nắng, tươi hoa và ríu rít tiếng chim, ngát hương thơm trong suối nguồn tình yêu thánh thiện.
Và em, giữa cánh đồng gió thênh thang dâng hiến, hóa thân thành nàng công chúa dịu dàng, sau giấc ngủ dài chờ đợi suốt trăm năm, bừng tỉnh bởi nụ hôn phiêu lãng đắm say của chàng hoàng tử. 
Trên mười đầu ngón tay em những đóa Tình yêu muôn màu đang bừng nở, hái đi anh trải quanh chỗ ta nằm. Và chúng mình sẽ sống một ngày bằng cả trăm năm...






Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.




Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Chùm thơ viết ở Trường Sa

alt

"571HQ- cánh hải âu kiêu hãnh..."


TỰ HÀO TRƯỜNG SA


Chấm bút vào biển xanh
Viết lên nền trời biếc
Những câu thơ ấm tình yêu đất liền tha thiết
Ấm niềm tự hào – Trường Sa! Trường Sa!


Mênh mông biển trời Tổ quốc bao la
571 HQ – cánh hải âu kiêu hãnh
Vượt sóng gió trùng khơi với niềm tin quê nhà chắp cánh
Gửi trọn nghĩa tình, thương lắm đảo tiền tiêu
Tôi đã nắm bàn tay người chiến sĩ Trường Sa mưa nắng dãi dầu
Nước da sạm đen nhưng nụ cười rất trẻ
Và ánh mắt cứ ngời lên như binh minh nắng tỏa
Mỗi câu hát cồn cào bao nỗi nhớ niềm thương


Tôi đã thấy những mái chùa soi bóng giữa biển xanh
Nghe tiếng chuông ngân nga nguyện cầu cho dân an quốc thái
Cho Trường Sa, Hoàng Sa sớm thu về một mối
Lá chắn thành đồng ngăn dông bão biển Đông


Tôi đã được nâng niu trên tay những trái bàng vuông
Được ngắm hàng phong ba duyệt đội hình trên cát trắng
Như người lính biên cương kiên cường và thầm lặng
Màu áo hải quân vỗ sóng trắng ngang trời


Tôi mê mải dõi nhìn ngút mắt xa khơi
Những con tàu đánh cá dọc ngang trên điệp trùng sóng nước
Cờ đỏ sao vàng tung bay, tạc giữa biển Đông mốc chủ quyền Tổ quốc
Mỗi tấc đảo – biển – trời biết mấy thiêng liêng!


Trường Sa thân yêu ơi! Gần lắm ở trong tim
Triệu dòng máu yêu tin luôn hướng về hải đảo
Cho tôi biết yêu thêm Tổ quốc mình dông bão
Yêu niềm Tự hào – Trường Sa! Trường Sa!


alt

Bên cột mốc chủ quyền đảo Trường Sa

 


alt


Duyệt binh trên đảo Trường Sa


alt 
 
"Rặng phong ba duyệt đội hình trên cát trắng..."
 

alt


"Như người lính biên cương kiên cường và thầm lặng
Màu áo hải quân vỗ sóng trắng ngang trời..."





Những mầm xanh trên đảo cũng thật kiên cường!




"Những mái chùa soi bóng giữa biển xanh..."


alt Đảo chìm

alt

Nhà giàn DK1
 
 
KHÚC TƯỞNG NIỆM TRÊN BIỂN
 
Tưởng nhớ các AHLS
đã hy sinh ngày 14/3/1988 tại Trường Sa

Các anh nằm lại nơi này
Mênh mông biển cả dang tay ôm tròn
Những người con của nước non
Sống bám đảo, chết vẹn tròn thủy chung
Vòng hoa tưởng niệm rưng rưng
Nén hương quặn đỏ nghẹn từng niềm đau
Hồn thiêng anh ở nơi nào
Hòa trong sóng nước cồn cào biển Đông
Có nghe thơm nén hương lòng
Nhớ người liệt sĩ anh hùng Trường Sa


Cô Lin, Len Đao, Gạc Ma
Mãi còn ngời sáng bài ca hào hùng
Giữ từng tấc đảo kiên trung
Máu anh nhuộm đỏ cả vùng biển thiêng
Kết vành hoa thắm Chủ Quyền
Nước non Tổ quốc vẹn nguyên dáng hình


Mênh mang biển hát ru anh
Ngàn năm giấc ngủ an lành tiền tiêu…
Đảo đá Cô Lin, ngày 7/5/2012


alt


alt

"Vòng hoa tưởng niệm rưng rưng
Nén hương quặn đỏ nghẹn từng niềm đau
Hồn thiêng anh ở nơi nào
Hòa trong sóng nước cồn cào biển Đông..."



ĐÊM NGHE HÁT Ở TRƯỜNG SA

Đêm nghe hát ở Trường Sa
Vầng trăng thấp, nỗi nhớ nhà lên cao
Ai buông mềm dải yếm đào
Trái bàng vuông cũng chênh chao muốn tròn


Vẫn là vạt áo nâu sồng
Bóng ai lặn lội trên đồng nắng mưa
Vẫn là tiếng sáo đung đưa
Lưng trâu ru giấc mơ trưa óng vàng
Vẫn bàn tay khéo đảm đang
Uốn cong vũ điệu dân gian sắc màu
Điệu chèo hương lúa ngọt ngào
Xốn xang phách nhớ, cồn cào nhịp thương
Mênh mông sóng gió dặm trường
Ùa về neo đậu vấn vương quê nhà


Có người lính trẻ Trường Sa
Gối lên sóng, hát tình ca mơ màng...


alt 
"Trái bàng vuông cũng chênh chao muốn tròn..."
 

alt


"Vẫn bàn tay khéo đảm đang
Uốn cong vũ điệu dân gian sắc màu..."

 



Phút đắng lòng

Phút đắng lòng



Có một ngày, trên con phố quen
Em giật mình, thảng thốt
Anh sóng vai đi cùng cô gái khác
Dưới hàng cây xưa...

Như chưa hề có mười năm trôi qua
Như chính là em của ngày xưa ấy
Bé bỏng bên anh, suối tóc mềm bối rối
Một chút điệu đà, vụng dại đến rưng rưng

Bao năm rồi em mới lại thấy anh
Vẫn chàng trai ngọt ngào thuở trước
Anh trẻ trung đến làm em kinh ngạc
Phong độ. Hào hoa. Lịch lãm. Ân cần...

Em bàng hoàng, đất tê cứng dưới chân
Tiếng guốc ai dẫm vào tim đau nhói
Nhưng không phải cồn lên niềm ghen tuông nhức nhối
Mà lắng nỗi xót xa, tiếc nuối âm thầm

Bởi cứ quen coi anh là của riêng em
Ngỡ chiếc nhẫn đính hôn là chiếc vòng kim cô vĩnh cửu
Mải ngụp lặn giữa lo toan đời thường bận bịu
Quên ngoái lại đằng sau tìm bóng của chính mình

Em không còn là cô bé tươi xinh
Thưở xa xưa từng khiến anh say đắm
Cẩu thả điểm trang, luôn lo âu, tính toán
Em tự xấu đi, một cách rất vô tình

Em quên nói những lời âu yếm với anh
Quên những mộng mơ, đam mê một thuở
Tự đẩy anh xa em, tìm vòng tay những người xa lạ
Phút giây này, mới thấm thía nỗi đau

Dẫu xa xót vô cùng, em không trách anh đâu
Không giữ được tình yêu trong anh, em là người có lỗi
Phút quên lãng đắng lòng,
anh có nghe trái tim em thầm gọi
Quay lại đi anh,
nơi xưa ấy,
em chờ...
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.

 

Mưa Hải Phòng



Mưa
Hải
Phòng
 
 
 
 
Tặng T.O
 
 
 
Dung dăng ô giữa phố phường
Tiếng cười ửng gió chiều buông nắng đùa
Có người khách lạ ngẩn ngơ
Nghiêng ô, để giọt mưa hờ ướt vai


Nâng ly rượu ấm bàn tay
Nghe trong mưa tiếng cỏ cây thầm thì
Về thăm phố lúc mùa đi
Nôn nao sắc phượng tiếc thì vừa phai

Rơi rơi… giọt giọt… rơi rơi
Tình mưa, hay ngỡ tình người níu chân?
Mỗi bước đi, một bâng khuâng
Hải Phòng ơi!
Nỗi nhớ gần...
Người xa…

 
 

Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.




Chiêm nghiệm

 
Chiêm nghiệm
 
                       Kính tặng nhà thơ Đỗ Trọng Khơi
 
 
Tôi từng nghĩ mình là người nhạy cảm
Biết cách chạm sợi dây nối giữa những nụ cười
 
Tôi từng nghĩ mình là người tinh tế
Biết cảm nhận tận cùng từng cung bậc chơi vơi
 
Tôi từng nghĩ mình là người tỉnh táo
Biết cẩn trọng bước đi trên mỗi chặng đường đời
 
Tôi từng nghĩ mình là người khéo léo
Biết vun vén chu toàn những sướng khổ, buồn vui
 
Nhưng trước anh, tôi trở thành vụng dại
Đã mấy độ tiếng cười lỡ chạm xước miền đau
Anh kín đáo ngoái bóng người tri kỷ
E sự vô tình thương tổn nỗi lòng nhau
 
Tôi bỗng hiểu: Những gì tôi góp nhặt
Từ ồn ào trải nghiệm tháng năm
Vụt mong manh bên những gì anh có
Từ chiêm nghiệm cõi đời trong sâu thẳm lặng im

Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.


Này anh...



Này anh, em yêu anh…




Này anh, em yêu anh như là nắng nhé, lúc gay gắt chói chang, lúc dịu hiền óng ả, rạng rỡ bình minh lóng lánh mắt môi cười
 
Này anh, em yêu anh như là mây trôi, thanh thản lãng du khắp cuối đất cùng trời, không phiền muộn âu lo, mặc gió đưa đến nơi nào cần đến
 
Này anh, em yêu anh như là sóng biển, lúc ào ạt bão dông, lúc mơn man trìu mến, quấn quýt dấu chân hò hẹn mỗi hoàng hôn
 
Này anh, em yêu anh như cỏ hoa thơm, xanh mềm mại miên man lối nhỏ đẫm sương đêm, bí ẩn thầm thì lời ngọt ngào hạnh phúc
 
Này anh, em yêu anh lãng đãng men say đam mê ngây ngất, như mây gió, nắng mưa giăng mắc suốt một đời
 
Này anh, em yêu anh như là chính em thôi, bằng đắng ngọt những ngọn nguồn chỉ riêng em có, bằng trái tim bé nhỏ mong manh như sương, như cỏ. Này anh…


Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.


Gửi người chị Thanh niên xung phong

           

Một buổi chiều giá rét cuối đông
Tôi đứng lặng trước căn nhà của chị
Không nghe ngọn gió lùa lạnh buốt thịt da
Mà tự trong lòng tái tê buốt giá...

Nhà chị đây ư?
Hai tiếng ấy nghe xót lòng đến thế!
Tổ ấm của bao người, với chị ngỡ hư vô
Mưa - nắng, đông - hè, ăn - ngủ, vào - ra
Tất cả gói tròn mấy mét vuông xơ xác
Mái dột, kèo xiêu, nhà tranh, vách đất
Những vết nứt tròng trành như đùa cợt bão giông
Cốc chén, xoong nồi quanh quẩn cạnh chiếu chăn
Nỗi nghèo khổ chất chồng trong từng đường chỉ vá.

Không chồng con, không còn ai nương tựa
Một bóng, một hình vò võ suốt năm canh
Không muốn tắt bấc dầu vì sợ bóng mình tan

Nỗi cô quạnh bủa vây, buốt tận cùng xương tuỷ...

Tấm hình tuổi thanh xuân đã ố vàng sương gió
Chị nâng niu soi hàng ngày thay gương
Để quên đi những vết nhăn dầu dãi thời gian
Trong trẻo quá, cái thời mười bảy tuổi
Cô thôn nữ năm xưa, tuổi thanh xuân phơi phới
Náo nức hoà vào dòng thác Thanh niên xung phong
Xẻ dọc Trường Sơn, đến với những tuyến đường
Bom dập, đạn vùi, rừng thiêng, nước độc
Bàn tay nhỏ nối hai đầu đất nước
Giữ vững mạch đường, thông tuyến những đoàn xe...

Sứ mệnh hoàn thành, chị trở lại làng quê
Ao ước sống tiếp cuộc đời bình dị
Như mọi người dân quê tảo tần chung thuỷ
Với luỹ tre làng, với đồng ruộng sớm trưa...

Hai mươi nhăm năm. Chiến tranh đã lùi xa
Mong ước ấy giờ cũng xa xôi quá
Vết thương vì bom Mỹ đã liền da,
                 nhưng vết thương lòng chị còn âm ỉ
Đốt mòn mỏi cuộc đời, xót hơn lửa Napan
Bệnh tật dày vò, vì di chứng chất độc da cam
Làng xóm thương xót, cưu mang
                nhưng ai muốn gắn bó một đời với chị?
Và chị cũng không đủ nhẫn tâm kéo thêm ai vào vòng khổ luỵ
Nên suốt một đời, vẫn Con Gái trắng trong

Chị vẫn mãi là cô Thanh niên xung phong
Vì đất nước, hiến trọn tuổi thanh xuân không mảy may toan tính
Giữa cuộc sống đời thường, chẳng so đo thiệt hơn, chưa một ngày sung sướng
Lặng lẽ nhận về mình tất cả những nỗi đau
Nhường hạnh phúc cho ai, chị lặng lẽ đói nghèo

Lớp trẻ chúng tôi lớn lên, đất nước đã bớt gian lao
Ngưỡng mộ thế hệ cha anh - chiến công ngời từng trang sử sách
Mà đôi lúc vô tâm trước biết bao mảnh đời rất thực
Sau luỹ tre làng,
               những người cựu Thanh niên xung phong...


Để buổi chiều nay, chợt xa xót, bàng hoàng
Đứng trước chị, nhận ra mình chưa trọn...

Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.