Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013
Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013
Người đàn bà gieo hạt
NGƯỜI ĐÀN BÀ GIEO HẠT
Những hạt thơ vãi lên trời xanh
Lả tả rơi xuống rối bời cỏ dại
Người đàn bà lặng thầm khắc khoải
Gieo hạt chẳng chờ đón về mùa gặt hái.
Những hạt thơ tự sinh ra trên những ngón tay
Như những hạt cơm trong chiếc niêu Thạch Sanh
cứ hết lại đầy
Khao khát tự thoát thai lớp vỏ khô chật hẹp
Được hé búp mắt non nghiêng ngó trời xanh
Hít thở bằng làn da căng nắng ấm gió lành
Nhấp vị ngọt ngào giọt sương tan buổi sớm...
Những hạt thơ nóng ấm
Mưng căng tròn không chịu nằm im
Càng giữ chặt trong tay càng nhưng nhức khát thèm
Càng ủ kín càng vẫy vùng giải thoát
Người đàn bà vung tay vãi hạt
Những hạt thơ lao xao bay về phía mặt trời
Lả tả rơi... rơi...
giữa rối bời cỏ dại
Có thể một mai hạt sẽ nảy thành cây
Xanh miên man hoa trái tròn đầy
Cũng có thể chỉ dày thêm triền cỏ dại
Xanh kiệt cùng từng cọng xanh hóa giải
Người đàn bà lặng thầm gieo vãi
Những hạt thơ tí tách nảy mầm...
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying
*Please ask for permission before copying
Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013
Bất chợt
BẤT CHỢT
Bất chợt anh. Bất chợt em
Rủ cơn mưa ghé quán đêm ven hồ
Dịu dàng lắng những giọt thơ
Chảy trong ánh nến tỏ mờ lung linh
Giọt mưa chợt cũng đa tình
Nghiêng vương ô cửa thả mình yêu nhau
Tiếng đàn ai vẳng từ đâu
Lay nốt nhớ, nhả nốt sầu chơi vơi
Bất chợt... kìa bất chợt ơi
Bàn tay ấm nói bao lời yêu thương
Mặt hồ khắc khoải màu sương
Trái tim bất chợt dâng hương lặng thầm…
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying th
*Please ask for permission before copying th
Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013
Những cơn mưa bất chợt
NHỮNG CƠN MƯA BẤT CHỢT
Mưa
Mưa bất chợt
Em nép vào anh
Em như con họa mi hoang nép vào ngực anh
Anh giang tay cố che những giọt mưa
Mưa thấm qua anh
Ướt em
Thương lắm họa mi bé nhỏ…
Mưa
Mưa
Mưa bất chợt
Có em đâu mà lo em ướt
Mưa thấm qua anh
Mưa lạnh buốt thấm qua anh
Rớt trên những ngọn cỏ xanh
Như nước mắt
Em giờ nơi đâu
Chim họa mi của anh giờ nơi đâu ?
Những cơn mưa bất chợt…
Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013
Cà phê mưa
CÀ PHÊ MƯA
“Người về phương ấy xa xôi
Ly cà phê ngỏ giữa trời mưa giăng
Khúc buồn lặng nốt dở dang
Chơi vơi từng giọt đen tan… Đắng lòng.
Người về phương ấy mênh mông
Hương cà phê bắc cầu vồng trong mưa
Bên này mây gió giao mùa
Bên kia sương khói… Như chưa…Như từng…
Người về phương ấy rưng rưng
Nắng xanh xao khóc trên từng ngón tay
Mong manh một cõi vơi đầy
Giọt cà phê đắng hao gầy dưới mưa
Ly cà phê ngỏ giữa trời mưa giăng
Khúc buồn lặng nốt dở dang
Chơi vơi từng giọt đen tan… Đắng lòng.
Người về phương ấy mênh mông
Hương cà phê bắc cầu vồng trong mưa
Bên này mây gió giao mùa
Bên kia sương khói… Như chưa…Như từng…
Người về phương ấy rưng rưng
Nắng xanh xao khóc trên từng ngón tay
Mong manh một cõi vơi đầy
Giọt cà phê đắng hao gầy dưới mưa
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
*Please ask for permission before copying this.
*Please ask for permission before copying this.
Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013
Hững hờ
HỮNG HỜ
Có ai bán cái hững hờ?
Tôi mua, dành để làm bùa tình duyên
Hững hờ như thể chẳng quen
Hững hờ nói. Hững hờ hiền. Thế thôi!
Thoắt gần gũi. Thoắt xa xôi
Lửng lơ ánh mắt... Nụ cười thản nhiên
Để tôi bán nỗi ưu phiền
Mời anh mua, cất dành riêng tặng mình
Author: Hoa Lily - Hạnh Ly
Please ask for permission before copying this.
Please ask for permission before copying this.
Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013
Họa mi hoang
HỌA MI HOANG
Hạnh Ly
Hạnh Ly
Chim họa mi bé bỏng
Sã cánh gầy trong mưa
Giữa đồng hoang lạnh lẽo
Run rẩy chiều bơ vơ
Xác xao từng trận gió
Ào ạt từng cơn mưa
Rách ngang trời chớp giật
Em biết về đâu chưa?
Ta có bàn tay ấm
Ấp ủ em chiều giông
Và trái tim thắp lửa
Sưởi hồng lòng bao dung
Đôi mắt buồn như nhung
Sao nhìn ta nghi ngại?
Đôi cánh gầy run rẩy
Sao ngập ngừng… Bay đi…
Của em, chân trời xa
Của em, hương đồng rộng
Thỏa khát khao cháy bỏng
Say hót cùng bao la
Chim họa mi bé bỏng
Sã cánh gầy trong mưa…
Chim họa mi bé bỏng
Khuất cuối chiều hoang xưa...
Sã cánh gầy trong mưa
Giữa đồng hoang lạnh lẽo
Run rẩy chiều bơ vơ
Xác xao từng trận gió
Ào ạt từng cơn mưa
Rách ngang trời chớp giật
Em biết về đâu chưa?
Ta có bàn tay ấm
Ấp ủ em chiều giông
Và trái tim thắp lửa
Sưởi hồng lòng bao dung
Đôi mắt buồn như nhung
Sao nhìn ta nghi ngại?
Đôi cánh gầy run rẩy
Sao ngập ngừng… Bay đi…
Của em, chân trời xa
Của em, hương đồng rộng
Thỏa khát khao cháy bỏng
Say hót cùng bao la
Chim họa mi bé bỏng
Sã cánh gầy trong mưa…
Chim họa mi bé bỏng
Khuất cuối chiều hoang xưa...
Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013
Giá có thể dựa vai anh mà khóc (1)
Tặng tác giả “Dựa vai anh mà khóc”
Giá có thể dựa vai anh mà khóc
Em sẽ vỡ òa cho nước mắt trào rơi
Cho bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi
Dồn nén trong tim vỡ òa theo nước mắt
Bao day dứt xót xa em vùi sâu chôn chặt
Thành lệ máu trong tim
Vẫn khát khao thèm
Bờ vai anh
Để không phải ghìm tiếng nấc!
Giá có thể dựa vai anh mà khóc
Nhưng bờ vai anh – người khác dựa mất rồi!
Anh đã cho em ngã vào anh
Bình yên
An ủi
Sao nỡ dành cho người
Bờ vai ấy
Của em?
Anh bảo em phải làm sao đây?
Người ta cũng có một con tim
biết tủi hờn
đau đớn
Em ích kỷ hẹp hòi
muốn giữ riêng cho mình
bờ vai anh
không chia xẻ!
Nhưng anh đa mang
Ai cũng muốn chở che!
Thì thôi,
Anh cứ để người ta bình yên dựa bờ vai anh đi
Em biết phải làm gì để mình không quỵ ngã
Em vẫn tươi vui,
vẫn ngẩng cao đầu
giữa dòng đời hối hả
Chỉ em biết riêng mình
khao khát một bờ vai
Em sẽ vỡ òa cho nước mắt trào rơi
Cho bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi
Dồn nén trong tim vỡ òa theo nước mắt
Bao day dứt xót xa em vùi sâu chôn chặt
Thành lệ máu trong tim
Vẫn khát khao thèm
Bờ vai anh
Để không phải ghìm tiếng nấc!
Giá có thể dựa vai anh mà khóc
Nhưng bờ vai anh – người khác dựa mất rồi!
Anh đã cho em ngã vào anh
Bình yên
An ủi
Sao nỡ dành cho người
Bờ vai ấy
Của em?
Anh bảo em phải làm sao đây?
Người ta cũng có một con tim
biết tủi hờn
đau đớn
Em ích kỷ hẹp hòi
muốn giữ riêng cho mình
bờ vai anh
không chia xẻ!
Nhưng anh đa mang
Ai cũng muốn chở che!
Thì thôi,
Anh cứ để người ta bình yên dựa bờ vai anh đi
Em biết phải làm gì để mình không quỵ ngã
Em vẫn tươi vui,
vẫn ngẩng cao đầu
giữa dòng đời hối hả
Chỉ em biết riêng mình
khao khát một bờ vai
(Đặng Mai Duyên)
Giá có thể dựa vai anh mà khóc (2)
|
Sao
Sao
Một ngôi sao vừa rơi
Vụt tắt trên bầu trời
Hay là tên người ấy
Vụt tắt ở trong tôi ?
Vẫn thấy trên bầu trời
Có muôn vàn sao sáng
Mà ở trong lòng tôi
Như một hành lang vắng
Một ngôi sao vừa tắt
Bầu trời vẫn không buồn
Sao tên người ấy tắt
Trong lòng tôi cô đơn?
Puskin
Cứ trao để nhận
Đành thôi, mượn dáng em ngồi
Để em hiểu được tình tôi với người
Mong manh sợi khói thuốc ơi
Câu thơ chìm nổi một trời đa đoan.
Dẫu là đá, dẫu gan vàng...?
Cũng nghiêng ngả... những lo toan cuộc đời
Cũng đành như thế, người ơi!
Cuộc chơi, ta với người chơi... cũng đành
Người dao sắc, ta vẽ tranh
Cuối cuộc chơi có nguyên lành được không?
Hơn nhau là ở tấm lòng
Cứ trao, để nhận... hư không... cũng đành!
Khải Nguyên
Chờ bình minh
CHỜ BÌNH MINH
Đêm lại thức Có vầng trăng bầu bạn ở trên trời
Giá có rượu ta mời trăng một chén
Say cùng ta trăng ơi ...
Biển cạn tay người
Ta đi mãi chưa thấy bờ hạnh phúc
Này bến trong, kia bến đục
Bến nào là bến tương tư?
Những lúc yếu lòng ta vịn lấy câu thơ
Những vần thơ chẳng bao giờ nói dối
Những vần thơ dại cuồng và nông nổi
Những vần thơ như sóng cứ xô bờ ...
Ngày thương, tháng đợi với năm chờ
Những sợi tóc cứ lặng thầm ngả bạc
Hạnh phúc ở tận nơi nào sa mạc
Mà kiếp người rong rêu ...
Con tim khờ cứ vụng dại thương yêu
Cứ hát mãi bài tình ca muôn thuở
Đôi chân trần mải miết
Hành hương về cõi trăm năm ...
Bàn tay đi tìm hơi ấm tri âm
Chợt cóng lại giữa mùa đông tháng bảy
Vòng tay ôm chưa trọn nỗi niềm riêng
Đã ngơ ngẩn vực sâu lòng trơ đáy
Khu rừng yêu bốc cháy
Những đền đài, thành quách cũng thành tro
Những dòng sông phiêu lãng hẹn hò
Chợt hóa thành kỷ niệm ...
Đêm nằm mơ một phép thần mầu nhiệm
Ta gặp anh, thành phố hóa thiên đàng
Và hạnh phúc ngọt ngào mà giản dị
Ta ngắm nhìn cây cỏ đón mùa sang
Lòng sẽ mỉm cười và cuộc sống sang trang
Một ngày mới bắt đầu bằng nắng ấm
Hạnh phúc tan trên môi người rất chậm
Có anh về, hoa nở giữa đời ta ...
Đêm cứ trôi và lòng cứ nhạt nhòa
Trái tim nhỏ lại mơ về hạnh phúc
Nỗi buồn vẫn cứ trở mình thao thức
Xốn xang chờ một bình minh ...
Vũ Trung Hiếu
Vô lý
Vô lý
Cũng chẳng biết vì đâu mà khóc
Khi anh đi qua không kịp thấy mình
Bước vội vã có điều gì phía trước
Có điều gì mà không phải là em?
Nỗi mủi lòng cứ thế ngập trong tim
Không biết gió cứ ào lên từng đợt
Cũng chẳng biết vì sao mình không tan thành nước
Chảy ngược dòng với hướng anh đi...
Giáng Vân
Cậu bé và cô bé
- Giá tớ được là con trai -
Cô bé có lần đã nói -
Tự lâu tớ đã bỏ đi
Sang châu Phi chơi cho khoái!
- Còn nếu tớ là con gái -
Cậu bé liền đáp lời ngay -
Thay cho chỉ màu, tớ sẽ
Thêu bằng tia nắng ban mai!
Rồi hai người dần khôn lớn
Cùng nhau nên vợ nên chồng,
Với nhau, sáng - trưa - chiều - tối
Họ toàn nói chuyện tiền nong.
(ST)
24 giờ thôi nhé!
Hai tư giờ thôi nhé!
Ngày ấy sẽ trôi qua
Em cứ ngồi ngắm hoa
Em cứ ca, cứ hát
Anh sẽ lo rửa bát
Anh sẽ lo quét nhà
Anh sẽ lo giặt là
Em uống gì? Anh pha
Chợ dù gần hay xa
Anh lần ra được hết
Món em ưa, anh biết
Em cứ chờ mà xem
Em đánh phấn, xoa kem
Anh rửa rau, vo gạo
Em ung dung đọc báo
Anh tay nấu, tay xào
Anh tự lo...không sao!
Cứ yên tâm ! Em nhé!
Ngày ấy sẽ trôi qua
Em cứ ngồi ngắm hoa
Em cứ ca, cứ hát
Anh sẽ lo rửa bát
Anh sẽ lo quét nhà
Anh sẽ lo giặt là
Em uống gì? Anh pha
Chợ dù gần hay xa
Anh lần ra được hết
Món em ưa, anh biết
Em cứ chờ mà xem
Em đánh phấn, xoa kem
Anh rửa rau, vo gạo
Em ung dung đọc báo
Anh tay nấu, tay xào
Anh tự lo...không sao!
Cứ yên tâm ! Em nhé!
Tà áo em tuột chỉ
Đưa anh khâu lại giùm
Nho anh mua cả chùm
Buồn mồm em cứ nếm
Bạn trai em mà đến
Cứ vô tư chuyện trò
Anh tắm cho thằng cu
Rồi anh ru nó ngủ
Màn hình bao cầu thủ
Nghe em hét: "Vào rồi!"
Hết một ngày em ơi!
Hai tư giờ thôi nhé!
Một ngày anh làm mẹ
Một ngày em làm chồng
Thật may cho ...đàn ông
Hai tư giờ thôi nhé!
Lê Thống Nhất
-----
Cô gái và đóa hồng
Cô gái và đoá hồng
Diệp Minh Tuyền
Khẽ khẽ chứ kẻo em ta tỉnh giấc
Chú chim ơi sao lảnh lót hót hoài
Nhè nhẹ chứ kẻo cành hồng rụng mất
Này gió ơi đừng bắt cánh hoa bay
Chừng em ta vẫn đang giấc ngủ say
Mê mải với giấc mơ hoa đẹp nhất
Nhỡ chim hót làm em ta chòang thức
Nụ hôn dài có hoá đoá hồng ngay...
Hoa sữa
|
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Nỗi niềm Thị Nở
Người ta cứ bảo dở hơi
Chấp chi miệng thế lắm lời thị phi
Dở hơi, nào dở hơi gì
Váy em xắn lệch, nhiều khi cũng tình!
Làng này khối kẻ sợ anh
Rượu be với chiếc mảnh sành cầm tay
Sợ anh chửi đổng suốt ngày
Chỉ mình em biết anh say rất hiền
Anh không nhà cửa, bạc tiền
Không ưa luồn cúi, không yên phận nghèo
Cái tên mơ mộng: Chí Phèo
Làm em đứt ruột mấy chiều bờ ao
Quần anh ống thấp ống cao
Làm em hồn vía nao nao đêm ngày
Khen cho con Tạo khéo tay
Nồi này thì úp vung này chứ sao!
Đêm nay trời ở rất cao
Sương thì đẫm quá, trăng sao lại nhoà
Người ta, mặc kệ người ta
Chỉ em rất thật đàn bà với anh
Thôi rồi đắt lắm tiết trinh
Hồn em nhập bát cháo hành nghìn năm.
Quang Huy
Không đề
Đâu đây trong cuộc đời thường
Của em, ngày tháng vui buồn có anh
Như niềm hy vọng mong manh
Cầm tay rồi lại hóa thành giấc mơ
Mặt trời đằm thắm thiết tha
Mà tia nắng ấm trong ta vô hình
Nghĩ về anh, nghĩ về anh
Mơ hay thực cũng không đành trong em
Chỉ khi buồn khổ, yếu mềm
Nâng em dậy, có lòng tin một người
Anh là thực đấy, anh ơi
Trong em sáng một mặt trời thân yêu
Ta như hai đứa trẻ nghèo
Quả ngon chỉ dám nâng niu ngắm nhìn
Đừng bao giờ nhé, chín thêm
Sợ tan mất giấc mơ em - một thời ...
(ST)
Hoa hồng không tặng
Câu thơ nào em đến với ta
Em trong suốt đến vô tình khác biệt
Ta say đắm đến vẩn vơ tội nghiệp
Hoa vẫn hồng không biết để tặng ai
Em chợt về như một đoá ban mai
Em đánh thức những cánh đồng buồn bã
Hoa vẫn hồng không một ai đợi cả
Dẫu gian lao ngờ vực vẫn còn đây
Em nồng nàn hương mật một mùa cây
Trái đến chín trên môi người tình tự
Ngủ yên nhọc nhằn, ngủ yên quá khứ
Những lỗi lầm em tha thứ cho ta
Hoa vẫn hồng không thể để em xa
Nếu vắng em sông không còn chảy nữa
Ngày thiếu ban mai, đêm không ánh lửa
Ta đắm chìm vào quên lãng âm u.
Hoa vẫn hồng không biết tặng hay cho
Kẻ mơ mộng vẫn suốt đời ảo tưởng
Mùa thay lá khiến đất trời cảm động
Sẽ một ngày ta đến tặng dâng nhau
Hoa vẫn hồng lặng lẽ giữa đêm sâu
Hoa đến nở trên bàn tay em mỗi tối
Khi anh xa em rồi, hoa vẫn còn ở lại
Hoa kể chuyện về những đôi lứa xa nhau.
(ST)
Chân tình
Em biết rằng trong trái tim anh
Còn hình bóng của người con gái khác
Chuyện tình ngày xưa anh vẫn nhớ
Mặc dù anh vẫn nói yêu em...
Dẫu biết thế nhưng em chẳng ghen
Bởi quá khứ lại thuộc về quá khứ
Chỉ xin anh một điều rất nhỏ
Đừng so sánh em với quá khứ một thời
Em không muốn mình là hình bóng của ai
Em là em với tình yêu chân thật
Và anh nữa, đừng lấy em để lấp
Quãng đắng một thời quá khứ đắng cay...
Nếu một ngày anh lại muốn ra đi
Tìm hình bóng của một thời xưa cũ
Em chấp nhận mặc dù em đau khổ
Bởi em không thể yêu một kẻ nửa vời
(ST)
Cho một người
Em có khóc đâu anh
Đó là nụ cười tan ra
đấy chứ!
Một nụ cười quắt quay nỗi nhớ
Một nụ cười dai dẳng niềm đau
Đừng trách em khi mình chẳng đến được với nhau
Tình yêu có
thật nhưng mong manh quá
Giữa cuộc đời ngổn ngang giông tố
Trái tim em
không đủ sức đối đầu
Rồi thời gian sẽ qua đi rất nhanh
Anh
sẽ có những mối tình nồng nàn khác
Chỉ có em khi thu về man mác
Phút cô
đơn em lặng lẽ mỉm cười ...
(ST)
Con đường
Nếu anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với một người khác em
Hàng cây
nay đã lớn lên
Vươn cành trổ lá êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì đâu
Hai con đường cứ xa nhau, xa hoài...
Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu
(ST)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)